观修处士画桃花图歌拼音版
yī cóng tiān bǎo wáng wéi sǐ ,yú jīn shǐ yù xiū fū zǐ 。néng xiàng jiāo xiāo sì fú zhōng ,
一从天宝王维死,于今始遇修夫子。能向鲛绡四幅中,
dān qīng àn yǔ chūn zhēng gōng 。gōu máng ruò jiàn yīng xiū shā ,yūn lǜ yún hóng jiàn fèn bié 。丹青暗与春争工。勾芒若见应羞杀,晕绿匀红渐分别。
kān lián cǎi bǐ sì dōng fēng ,yī duǒ yī zhī suí shǒu fā 。yàn zhī zhà shī rú hán lù ,堪怜彩笔似东风,一朵一枝随手发。燕支乍湿如含露,
yǐn dé jiāo yīng chī bú qù 。duō shǎo yóu fēng jìn rì fēi ,kàn biàn huā xīn qiú rù chù 。引得娇莺痴不去。多少游蜂尽日飞,看遍花心求入处。
gōng fū miào lì shí qí jué ,sì duì sháo guāng hǎo shí jiē 。piān yí liú zhe dài shēn dōng ,工夫妙丽实奇绝,似对韶光好时节。偏宜留著待深冬,
pù xiàng lóu qián jí shuāng xuě 。铺向楼前殛霜雪。
