送孟宾于员外还新淦

送孟宾于员外还新淦

朝代: | 作者:徐铉 | 诗词类型:唐诗

送孟宾于员外还新淦原文

暂来城阙不从容,却佩银鱼隐玉峰。双涧水边欹醉石,
九仙台下听风松。题诗翠壁称逋客,采药春畦狎老农。
野鹤乘轩云出岫,不知何日再相逢。

送孟宾于员外还新淦拼音版

zàn lái chéng què bú cóng róng ,què pèi yín yú yǐn yù fēng 。shuāng jiàn shuǐ biān yī zuì shí ,

暂来城阙不从容,却佩银鱼隐玉峰。双涧水边欹醉石,

jiǔ xiān tái xià tīng fēng sōng 。tí shī cuì bì chēng bū kè ,cǎi yào chūn qí xiá lǎo nóng 。

九仙台下听风松。题诗翠壁称逋客,采药春畦狎老农。

yě hè chéng xuān yún chū xiù ,bú zhī hé rì zài xiàng féng 。

野鹤乘轩云出岫,不知何日再相逢。


送孟宾于员外还新淦原文及翻译赏析

【鹤乘轩】得禄位,不该得禄位而得。宋陆游《读<隐逸传>》诗:“终南处士入都门,少室山人补諫垣。毕竟只供千载笑,石封三品鹤乘轩。”参见“鹤轩”。典