与孟郊洛北野泉上煎茶

与孟郊洛北野泉上煎茶

朝代: | 作者:刘言史 | 诗词类型:唐诗

与孟郊洛北野泉上煎茶原文

粉细越笋芽,野煎寒溪滨。恐乖灵草性,触事皆手亲。
敲石取鲜火,撇泉避腥鳞。荧荧爨风铛,拾得坠巢薪。
洁色既爽别,浮氲亦殷勤。以兹委曲静,求得正味真。
宛如摘山时,自歠指下春。湘瓷泛轻花,涤尽昏渴神。
此游惬醒趣,可以话高人。

与孟郊洛北野泉上煎茶拼音版

fěn xì yuè sǔn yá ,yě jiān hán xī bīn 。kǒng guāi líng cǎo xìng ,chù shì jiē shǒu qīn 。

粉细越笋芽,野煎寒溪滨。恐乖灵草性,触事皆手亲。

qiāo shí qǔ xiān huǒ ,piě quán bì xīng lín 。yíng yíng cuàn fēng chēng ,shí dé zhuì cháo xīn 。

敲石取鲜火,撇泉避腥鳞。荧荧爨风铛,拾得坠巢薪。

jié sè jì shuǎng bié ,fú yūn yì yīn qín 。yǐ zī wěi qǔ jìng ,qiú dé zhèng wèi zhēn 。

洁色既爽别,浮氲亦殷勤。以兹委曲静,求得正味真。

wǎn rú zhāi shān shí ,zì chuò zhǐ xià chūn 。xiāng cí fàn qīng huā ,dí jìn hūn kě shén 。

宛如摘山时,自歠指下春。湘瓷泛轻花,涤尽昏渴神。

cǐ yóu qiè xǐng qù ,kě yǐ huà gāo rén 。

此游惬醒趣,可以话高人。